Tôi lạnh người nhìn phố dài vắng lặng
Sài Gòn ơi! Bao giờ sẽ bình yên
Nỗi sợ hãi cứ dày lên mỗi sáng
Bản tin chiều dãy số cứ dài thêm.
Xe cứu thương đèn xé toạc màn đêm
Giường bệnh viện nối dài như mắc cửi
Bác sĩ chạy lặc lè như ro bốt
Người bệnh ôm máy thở giật từng cơn.
Có thể nào khủng khiếp hơn thế không
Câu trả lời đề bài chưa lời giải
Vì cơm áo mà coi thường mạng sống
Vì cái tôi đạp lên luật đề ra.
Chắc ai đó lúc này đang hối tiếc
Những ngày vui bên mái ấm đâu rồi
Nay hấp hối cô đơn chiều hoang lạnh
Về cõi bên kia mai ai tiễn, ai đưa?
Xin nhắn gửi những người thân ở lại
Muốn bình yên hãy tuân thủ 5K
Đừng đi nữa hãy ngồi im một chỗ
Chịu khổ vài hôm hạnh phúc cả muôn nhà
Xin trăn trối với người còn ở lại
Dù lạ quen cũng tình nghĩa đồng bào
Mong mọi người chung tay cùng chính phủ
Quyết đồng lòng mới dập dịch thành công.
Trời Sài Gòn hôm nay sắp sang thu
Nắng trải dài lá vàng rơi sào xạc
Phút bình minh mong chờ ngày mới
Sẽ hồi sinh một cuộc sống yên bình.